Con trai à, hạnh phúc với người khác có thể là những thứ xa hoa nào đó, nhưng với mẹ và những gia đình hiếm muộn, hạnh phúc chính là tiếng cười nói, tiếng bi bô gọi bố, gọi mẹ. Hành trình để mẹ con mình gặp nhau thật đầy gian nan và vất vả.
Mẹ còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên biết đến Bệnh viện Việt Bỉ qua Facebook, mẹ đã lên mạng mày mò tìm hiểu thêm về bệnh viện. Năm 2019, mẹ bắt đầu ra thăm khám và đến đầu năm 2020, mẹ làm thụ tinh nhân tạo. Tuy nhiên, may mắn không đến với mẹ lần đó. Mẹ bị chửa ngoài tử cung. Lúc đó, mọi thứ với mẹ như sụp đổ, mẹ chỉ biết khóc và khóc. Mẹ phải gây mê để phẫu thuật nên cần thời gian để nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe và vực dậy tinh thần. Đến năm 2021, mẹ lại khăn gói ra Hà Nội để tiếp tục hành trình của mình. Lúc đó, cũng có vài người giới thiệu bệnh viện khác cho mẹ, nhưng với niềm tin vào tay nghề và sự tận tâm của đội ngũ y bác sĩ của bệnh viện, mẹ vẫn kiên định với quyết định của mình.

Hành trình của những bà mẹ hiếm muộn thật khó khăn và vất vả. Mẹ phải chịu những mũi tiêm kích trứng vào bụng, khiến bụng bầm tím, rồi đến gây mê để chọc hút trứng, sau đó là những cơn đau. Sau khi chọc trứng xong thì Hà Nội lại phong tỏa do dịch COVID-19. Mẹ phải ra Bệnh viện Hữu Nghị Nghệ An để mổ polyp, lại phải gây mê. Sau đó vài tháng, mẹ lại ra Hà Nội mấy lần để canh niêm mạc nhưng không được như ý. Dịch COVID-19 bùng phát nên việc đi lại rất khó khăn.
Đến tháng 5 năm 2022, mẹ được bác sĩ Hà chuyển 2 phôi ngày 5. May mắn đã mỉm cười với mẹ. Đến tuần thai thứ 6, mẹ bị ra máu, bác sĩ Dung kê thuốc cho mẹ tiêm. Sau mấy ngày, tình hình ổn định dần. Dẫu vậy, mẹ vẫn sợ nên suốt thời kỳ mang thai, mẹ không dám đi đâu làm gì, mọi sinh hoạt đều có hai bà giúp đỡ. Ngày 11/12/2022, em của con chính thức cất tiếng khóc chào đời, niềm vui của mẹ như vỡ òa. Lần này, mẹ khóc nhưng là những giọt nước mắt của hạnh phúc, khóc để xóa đi hết những buồn tủi bấy lâu nay mẹ chịu đựng.
Ba ngày sau sinh, cả hai mẹ con và bà ngoại đều dính COVID-19. Em sốt cao, lòng mẹ như lửa đốt. Cả nhà bị cách ly phòng riêng để theo dõi, trời thì lạnh. Con nằm một mình ở trong lồng kính để chiếu vàng da, lòng mẹ đau như ai cắt. Giờ em bé của mẹ ngoan ngoãn, nghe lời và dường như rất hiểu chuyện. Mẹ chỉ mong con khỏe mạnh, bình an giống như cái tên bố đặt cho con vậy.
Nhân đây, mẹ cũng xin cảm ơn đội ngũ y bác sĩ bệnh viện, đặc biệt là bác sĩ Hà rồi Bs Dung đã đồng hành với mẹ trong suốt thai kỳ để cho mẹ có được hạnh phúc trọn vẹn.
Bố Nguyễn Năng Quân
Mẹ Đoàn Thị Hoài
Con Nguyễn Năng Bình An
Bé Sinh ngày 11/12/2022