IVF VIỆT – BỈ: MANG CÁI TẾT TRỌN NIỀM VUI CHO GIA ĐÌNH MONG CON SUỐT 6 NĂM RÒNG RÃ

Trang chủ Thư viện Hình ảnh IVF VIỆT – BỈ: MANG CÁI TẾT TRỌN NIỀM VUI CHO GIA ĐÌNH MONG CON SUỐT 6 NĂM RÒNG RÃ

Tết năm nay là cái Tết vui và đầm ấm nhất của gia đình anh Ngô Văn Phú và chị Nguyễn Thị Thu Giang (Vĩnh Phúc) sau hành trình dài 6 năm ròng rã tìm con và cái kết  hạnh phúc ngọt ngào tại IVF Việt – Bỉ.

“Sau 6 năm dài đằng đẵng mong con, thì cái Tết này đã trọn vẹn với gia đình mình. Nghĩ lại khoảng thời gian đó thật sự là khoảng thời gian mong con thật không hề dễ dàng với hai vợ chồng. Tết này được ôm hai thiên thần Ngô Đức Bảo Quân và Ngô Thị Bảo Nga trong tay thì không còn gì hạnh phúc hơn nữa”. Chị Thu Giang bộc bạch tâm sự.

Chị Giang cho biết thêm, anh chị kết hôn ở độ tuổi đôi mươi, còn trẻ nên cứ nghĩ cuộc sống sẽ hạnh phúc, viên mãn, sẽ có các con sớm. Nhưng cuộc sống không dễ dàng…. Cưới nhau từ năm 2016 lúc đó mình tròn 20 tuổi, nhà neo người vợ chồng quyết định sinh em bé luôn cho vui cửa vui nhà. Nhưng không ngờ là mãi không có em bé, và từ đây hành trình tìm kiếm các thiên thần nhỏ của hai vợ chồng bắt đầu.

Ban đầu, hai vợ chồng nghĩ cả hai còn trẻ, sức khỏe bình thường, chắc không có vấn đề gì, nên quyết định tìm đến các thầy thuốc nam thuốc bắc, ai mách cho ở đâu thì đi ở đó. Suốt 1 năm ròng không có kết quả, vợ chồng quyết định đi khám. Đầu năm 2017, vợ chồng anh chị biết đến Bệnh viện Chuyên khoa Nam học & Hiếm muộn Việt Bỉ, địa chỉ 23 Nguyễn Văn Trỗi, P.Phương Liệt, Q. Thanh Xuân, Hà Nội qua mạng xã hội Facebook và vợ chồng quyết định tìm đến viện để thăm khám.

IVF VIỆT BỈ – VIẾT NÊN GIẤC MƠ HẠNH PHÚC

Chị Giang tâm sự, lần đầu tiên đến viện vừa lo vừa bỡ ngỡ. Nhưng mọi vấn đề đều được các y tá, bác sĩ ở bệnh viện giải quyết. Bệnh viện sạch sẽ, các cô y tá ở đây ai cũng hoà đồng nhiệt tình, bác sĩ tâm huyết với bệnh nhân. Khi đến thăm khám, hai vợ chồng được hướng dẫn cụ thể. Lần đầu tiên xuống viện gặp bác sĩ Thắng, bác sĩ rất nhiệt tình giúp đỡ vợ chồng hoàn thành quá trình thăm khám ở viện. Sau khi thăm khám xong thì chồng chị nhận kết quả bị giãn tĩnh mạch, khó có thể có thai tự nhiên. Bác sĩ Thắng tư vẫn cho vợ chồng làm IVF hoặc mổ giãn để mong có con tự nhiên.

Lúc đó anh chị rất buồn và bắt đầu lo lắng về hành trình tìm con trước mắt. Vợ chồng đều là công nhân, kinh tế không dư dả nên sau khi nhận kết quả thì lóc cóc về quê mang theo cả nỗi buồn. Cuối năm 2017 anh chị  quyết định quay lại viện để thực hiện mổ giãn tĩnh mạch với mong muốn có đứa con tự nhiên. Khi ấy chồng chị thực hiện thủ thuật mổ giãn tĩnh mạch, những ngày ở viện chỉ có 2 vợ chồng. Sau 3 ngày nằm viện vợ chồng ra về với hi vọng sẽ thành công. Thời gian sau đó, hai vợ chồng về tẩm bổ, nghỉ ngơi sinh hoạt điều độ nhưng không có kết quả.

CAM KẾT VÀNG – MANG CON YÊU ĐẾN GIA ĐÌNH

Đến đầu năm 2021, khi bệnh viện có chương trình Cam Kết Vàng, vợ chồng quyết định quay lại viện nhờ các bác sĩ hỗ trợ tìm con cho mình. Mình nhớ tháng 2, vợ chồng khăn gói xuống viện làm thủ tục làm IVF. Sau khi hoàn tất hồ sơ, mình được hẹn ngày 2 chu kỳ kinh xuống viện kích trứng. Tháng 3, chờ ngày chị “Nguyệt” ghé thăm, vợ chồng xuống viện nhưng bác sĩ nói mình ít trứng nên nghỉ chu kỳ này rồi tháng sau xuống. Mình vừa buồn vừa lo, chỉ mong hành trình tìm kiếm con của mình được suôn sẻ, nhưng mà sao nó cứ chật vật. Lại một tháng chờ đợi, cuối cùng thì mình cũng bắt đầu tiêm những mũi tiêm kích trứng đầu tiên, những mũi tiêm đau buốt khiến mình co thắt. Sáng nào cũng vậy, mình tự đi xe máy từ nhà người quen lên viện cách 15km để tiêm rồi về. Vì tính chất công việc và cũng vì kinh tế nên chồng mình về quê đi làm. Vợ chồng cũng chỉ biết động viên nhau qua điện thoại. Trải qua 9 ngày kích trứng, sự lo lắng bất an của mình không hề giảm. Mình lo về số lượng trứng nhiều không, tinh trùng chồng có ổn không, có tạo được nhiều phôi không…

Mình nhớ trước ngày chọc trứng, vợ chồng vào viện, cả đêm hôm đó mình hồi hộp đến mất ngủ. Sáng hôm sau mình làm thủ thuật sớm, hai vợ chồng nắm tay, tự động viên lẫn nhau. Mình được đưa lên phòng làm thủ thuật. Bác sĩ Thắng làm thủ thuật cho mình, cả ekip nhiệt tình trấn an tinh thần mình, chuẩn bị cho mình có một tinh thần thoải mái nhất. Làm thủ thuật xong, mình chưa tỉnh táo hoàn toàn, y tá gọi nhẹ nhàng: “Giang ơi, em xong rồi. Dậy chị đẩy về phòng nghỉ ngơi”. Cái cảm giác ân cần làm mình quên cả đau. Nghỉ ngơi mấy tiếng, hai vợ chồng mình khăn gói về Vĩnh Phúc. Đến ngày báo phôi, mình được 8 phôi. Bác sĩ nói mình nghỉ ngơi, khi nào cơ thể khoẻ sẽ chuyển phôi. Mình đã chờ suốt 6 năm qua, ngày đón con càng gần, càng thôi thúc mình hơn. Trong lúc dịch covid đang phức tạp thì mình lại chọn hành trình đi tìm con, khó khăn càng thêm khó khăn hơn.

Ngày mình canh niêm mạc đầu tiên cũng là ngày tỉnh Vĩnh Phúc lập chốt ra vào phải có giấy. Nói đến ô tô là mình sợ luôn rồi, mọi khi xuống viện toàn là 2 vợ chồng lóc cóc xe máy cả hơn trăm cây số, dù cho sáng đi xuống Hà Nội vài phút rồi lại đi về. Mình đặt xe ô tô, bắt đầu ngày canh niêm mạc đầu tiên thì mình bị say xe. Người mình mệt lả đi, thế nhưng cũng không cản được khao khát làm mẹ của mình. Cứ như vậy 3 ngày 1 lần, mình xuống viện cho đến ngày bác sĩ Thắng báo mình được chuyển phôi, mình vừa mừng vừa lo.

Sau ngày chuyển phôi, mình được chồng và người nhà chăm sóc như một em bé, nâng niu từng chút một. Chỉ mong em bé sẽ đến với gia đình. Nhưng không, em bé không đến với vợ chồng mình. Mình khóc như một đứa trẻ, suy sụp và bất an. Chồng và gia đình động viên, xoa dịu mình. Nhưng mình biết mọi người mong ngóng đến như thế nào. Mình tự trách bản thân, rồi lại đặt câu hỏi trong đầu vì sao ông trời cứ thử thách vợ chồng mình vậy. Mình nhắn tin cho chị Dung: “Em thất bại rồi chị ạ”. Chị động viên và trấn an tinh thần cho mình cũng như dặn mình nghỉ ngơi, tinh thần thoải mái để chuẩn bị cho lần chuyển phôi tiếp theo.

Nghỉ ngơi được 1 tháng, mình tiếp tục hành trình tìm con. Lần này, vào ngày chuyển phôi thì Hà Nội thực hiện phong toả do Covid, mình không vào được thành phố. Lên hệ với chị Dung để báo hủy lịch chuyển phôi mà mình không kìm được những giọt nước mắt. Sao mình cứ lận đận mãi như vậy. Chị lại động viên và chị nói mình đừng lo, 6 năm mình còn chờ được thì chờ thêm một vài tháng nữa cũng không vấn đề gì. Thế rồi mãi sau đó Hà Nội hết phong toả và cuối cùng thì ngày đó cũng đến, chị “Nguyệt” ghé thăm mình xuống viện canh niêm mạc ngay. Bác sĩ Thắng canh niêm mạc cho mình đến ngày chuyển phôi thì mình quyết định chuyển 3 phôi vì chỉ còn 1 phôi khá còn 2 phôi trung bình. Anh Thắng nói: “Chuyển để tăng tỉ lệ đậu thai nhưng cũng có nguy cơ đậu tất cả em ạ. E suy nghĩ kỹ nhé”. Mình không ngần ngại đồng ý chuyển tất cả 3 phôi. Mình nói anh Thắng là chỉ cần đậu phôi, còn mọi thứ khác tính sau. Bác sĩ Thắng chuyển phôi và anh bảo: “Nhả vía cho em đậu thằng cu nhé”. Lần này tinh thần mình thoải mái và có linh cảm con sẽ về với gia đình. Và đúng như vậy, ngày 10 sau chuyển phôi, mình có Beta.

XUÂN NÀY CÁC CON ĐÃ ĐẾN BÊN BA MẸ

Tin vui đã đến với vợ chồng mình. Mong ngóng đến ngày siêu âm nhìn con yêu thì bác sĩ Thắng báo mình đậu thai 3. Mình vừa mừng lại vừa lo, mừng vì đã gặp được con yêu, lo vì làm sao đủ sức khoẻ để giữ lại cả 3 em. Khi bác sĩ chỉ định giảm thiểu 1 thai để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con thì vợ chồng mình quyết định giảm thiểu 1 thai để an toàn cho 2 thai còn lại.

Bắt đầu hành trình mang thai, đều đặn 2 tuần 1 lần mình lên viện khám lấy thuốc. Theo viện đến tuần thứ 10 thì mình về thăm khám ở quê. Mỗi lần đến lịch siêu âm mình đều gửi kết quả cho bác sĩ Thắng và nhờ anh tư vấn cũng như điều chỉnh thuốc. Mọi thứ suôn sẻ đến tuần 30 thì đột nhiên mình ra dịch hồng. Mình đã hoảng hốt và khóc, sau đó nhập viện sản nhi Vĩnh Phúc trong tình trạng cấp cứu. Ở đây bác sĩ nói mình bị hở eo trong, có khả năng sinh non. Mình chỉ biết nhờ bác sĩ giúp đỡ 3 mẹ con để các bé trong bụng càng lâu càng tốt. Mình tự động viên bản thân và thủ thỉ với các con ở ngoan trong bụng đủ ngày thì ra với bố mẹ. Nhập viện, bắt đầu hành trình giữ con trong bụng với những chai dịch truyền giảm co 2 ngày 1 lần, lấy ven nằm bất động trên giường. Nằm viện gần 2 tháng thì 3 mẹ con xin mổ chủ động tuần thứ 37.

Cái ngày mong gặp 2 con đã đến, bố mẹ mong ngày này suốt 6 năm qua rồi. Ngày 20/7/2022 một ngày đặc biệt của cuộc đời bố mẹ, cả 2 em bé của bố mẹ chào đời, tên gọi ở nhà là chị Thỏ (2.5kg) và em Gấu (2.6kg) kết thúc hành trình mang thai của mẹ. Cả 2 em chào đời mang lại cuộc sống mới cho bố mẹ và gia đình. Tranh thủ lúc 2 em đang say giấc ngủ mẹ lên đây chia sẻ hành trình làm IVF của mẹ để làm động lực cho các mẹ hiếm muộn khác. Có lẽ cuộc đời mẹ may mắn nhất là được biết đến Bệnh viện Chuyên khoa Nam học & Hiếm muộn Việt – Bỉ. Cả ba mẹ con cảm ơn tất cả các bác sĩ và các cô y tá dễ thương cùng đội ngũ nhân viên bệnh viện đã giúp đỡ 3 mẹ con mình. Xuân này, bố mẹ rất hạnh phúc và ấm áp bên các con!!!

———————————————————–

BỆN𝖧 𝖵𝖨ỆN С𝖧𝖴𝖸ÊN K𝖧ОА NАM 𝖧ỌС & 𝖧𝖨ẾM M𝖴ỘN 𝖵𝖨ỆТ – BỈ

– Đ𝗂ện tһоạ𝗂: 0935.938.268 – 0932.131.393

– Email: benhvienvietbi@gmail.com

– Website: https://benhvienvietbi.vn/

– Landing page: https://gioithieu.benhvienvietbi.com.vn

– Địа сһἰ: 23 đườnɡ Nɡuуễn 𝖵ăn Тrỗ𝗂 – Ԛuận Тһаnһ Хuân – ТР. 𝖧à Nộ𝗂 (Rẽ 356А đườnɡ 𝖦𝗂ả𝗂 Рһónɡ).

Chia sẻ bài viết
  •  
  •  
  •  
  •  
  •