Sài Gòn 08.8.2021
Bố à!
Con đi công tác cũng gần 4 tuần rồi, con cùng anh em trong đoàn hiện tại sức khỏe tốt, tâm lí ổn định. Sau ca làm, đoàn được bố trí ăn nghỉ tại khách sạn, ngoài sự quan tâm của chính quyền sở tại, còn có sự quan tâm động viên chia sẻ của bà con trong này và ở quê nhà, từ bữa cơm, nước uống, bánh kẹo, sữa…
Con đã tiêm đủ 2 liều vaccine, xét nghiệm Covid lần thứ 3 âm tính.
Gọi điện về, biết bố mẹ rất sốt ruột, lo cho con cũng như đồng nghiệp của con… con hiểu. Bố vốn dĩ ít nói, khi bố nói nghĩa là có việc quan trọng.
Ngược thời gian gần 50 trước. Khi ấy, bố đưa mẹ đi bệnh viện, mẹ phải mổ cấp cứu. Trước khi vào mổ, bác sĩ muốn một điếu thuốc, bố tính đi mua mời, nhưng trong túi không có tiền….ngay lúc đó, một người bên cạnh chìa ra bao thuốc lá và mọi chuyện được giải quyết.
Câu chuyện này đã theo con đi cùng con suốt cuộc đời. Đó cũng là một trong nhiều lí do, gia đình muốn con theo nghề Y, dù con chỉ thích buôn bán. Và con, sau nhiều lần thi trượt, đã bước chân vào trường y, trở thành người bác sĩ. Tốt nghiệp ra trường, chỉ có hai nguyện vọng, một là về quê, hai là vào Nam.
Ngoài bốn mươi tuổi, gần 20 năm công tác, qua nhiều trường lớp, gặp nhiều giai tầng trong xã hội, chứng kiến những niềm vui cũng như nỗi buồn của bệnh nhân và người nhà, giữa sự sống và cái chết, trải qua những hỉ nộ ái ố của cuộc sống… con nghiệm thấy rằng, những gì bố dạy con là đúng.
Con xa bố mẹ từ khi lên lớp 7, mỗi lần về là không muốn đi, nhưng con không thể không đi. Lần nào cũng vậy, con chỉ chào bố mẹ con đi, đi thẳng và không dám ngoái đầu nhìn lại.
Đợt công tác này, lần đầu tiên con đi xa lâu thế, như bố nói: “Chắc bọn con nít nhớ bố chúng nó lắm, vì ở nhà bố nó chiều chúng nó… Đúng vậy, con chiều các con của con như ngày trước bố yêu chiều con vậy, và con cũng dạy con của con những điều như bố đã từng dạy con”.
Con luôn tâm niệm phải trân quý những gì mình đang có nên con luôn nỗ lực từng ngày.
Bố mẹ yên tâm nhé, các cháu còn nhỏ nhưng đã biết chia sẻ cùng bố mẹ, cháu Dũng Hùng từng nói: Nếu nhà khác chắc con buồn lắm, nhưng nhà mình cũng quen rồi…
Bố à, con đi đợt này, không tránh đôi chút khó khăn vất vả, nhưng cũng là cơ hội để con được học tập, rèn luyện, thêm sự hiểu biết, kinh nghiệm thực tiễn trong công việc.
Bố mẹ yên tâm nhé, mong bố mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe, ăn uống nhiều cho khỏe, dịch bệnh ổn định con về!
Ở đây, con không có khái niệm ngày nghỉ hay cuối tuần, không nhớ thứ ngày, chỉ nhớ ca làm việc. Tiếp tục là những nỗ lực không biết mệt mỏi…cũng chỉ để được thấy nhiều và nhiều hơn những bệnh nhân ra viện.
Con chỉ mong số lượng bệnh nhân ra viện sẽ nhiều hơn số bệnh nhân nhập viện…Con bước vào ca đêm đây bố ạ…
Theo suckhoedoisong.vn