(Bài viết của điều dưỡng Đỗ Thị Mai – từ cuộc thi viết VIỆT BỈ TRONG TÔI)
Hà Nội, trời đầu xuân khi những cơn gió lạnh và hương vị Tết vừa qua đi, chúng tôi chuẩn bị chào đón ngày của mình ngày thầy thuốc Việt Nam 27/2 và cũng là kỉ niệm ngày thành lập bệnh viện. Thời gian thấm thoát trôi qua, vậy là đã 4 năm 6 tháng 12 ngày tôi gắn bó tại mái nhà Việt Bỉ thân yêu. Nghe tin có cuộc thi viết VIỆT BỈ TRONG TÔI, biết bao kỉ niệm cứ thế ùa về và những cảm xúc nôn nao chẳng thể nói thành lời, đã 0h 25/12, tôi bật dậy để viết ra những tâm tư, tình cảm ấy vì chẳng thể dừng lại nó được trong suy nghĩ của mình.
Việt Bỉ, ngày ấy, tháng 8/2016, khi ấy tôi vừa ra trường với bao ước mơ, hoài bão và cống hiến của tuổi trẻ, tôi nộp đơn xin việc tại bệnh viện. Khi ấy bệnh viện còn đơn sơ lắm và bác Vệ – người sáng lập bệnh viện, được nghe những lời bác chỉ dạy mà cho đến tận ngày hôm nay tôi vẫn còn ghi nhớ: Người thấy thuốc ngoài cái tài còn cần có cái tâm lương thiện…tôi cũng lo lắng chứ khi vừa đặt chân tới miền đất mới, nơi mà tôi chưa từng bước đến , nhưng được làm việc trong môi trường trẻ trung, năng động cùng những anh chị vui tính hài hước, tôi đã dần hòa nhập được vào tập thể ấy mà mỗi khi có đồng nghiệp nào đó bước đi tôi đều không cầm được nước mắt.
Rồi phòng khám lớn dần mở rộng quy mô từ khám bệnh, hỗ trợ IUI , siêu âm thai đến triển khai làm IVF, đi qua biết bao đợt thẩm định, hoàn thiện khu hỗ trợ sinh sản và hồ sơ từ phòng khám lên bệnh viện, rồi niềm vui vỡ òa của tất cả các nhân viên bệnh viện – những con người có ý chí luôn nhìn về 1 hướng. Khi phòng khám chính thức được trở thành Bệnh viện chuyên khoa nam học và hiếm muộn Việt bỉ mang theo bao ước mơ hoàn thành sứ mệnh mà bác muốn có được, từ thời khắc đó mỗi nhân viên nỗ lực làm việc nhiều hơn và được lắng nghe nhiều câu chuyện hơn từ các bệnh nhân trên mọi miền tổ quốc. Từ những câu chuyện đã làm IVF 2-3 lần, chuyển phôi 8-9 lần nhưng thất bại ở nơi khác, vợ chồng đã đứng trên bờ vực chia ly do gia đình quá nhiều đàm tiếu và niềm hi vọng cuối cùng ở bệnh viện. Và hạnh phúc vỡ òa khi sau bao năm các anh chị ấy đã cầm trên tay que 2 vạch, sợi dây gắn kết cả gia đình, bước đi đầu tiên trong hành trình mang thai 9 tháng 10 ngày đầy gian nan…và còn biết bao câu chuyện khác nữa mà tôi cùng đồng nghiệp đã từng được chứng kiến và nghe kể lại.
Cuộc sống là tình yêu và công việc. 2 thứ này luôn tồn tại song song trong cuộc sống của chúng ta. Làm việc tại bệnh viện tôi được chính là mình với ước mơ từ nhỏ của tôi, được chăm sóc cho người bệnh, lắng nghe những tâm tư tình cảm từ bệnh nhân, và xung quanh tôi những đồng nghiệp giỏi và chăm chỉ , luôn giúp đỡ tôi hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
Tôi ở bệnh viện đôi khi còn nhiều hơn ở nhà cho nên mối liên hệ với các bác, anh chị, các bạn ở bộ phận khác là vô cùng khăng khít, chúng tôi làm việc cùng nhau, ăn cùng nhau trong những bữa cơm, ngủ cạnh nhau trong những giờ nghỉ trưa, mọi người như gia đình thứ 2 của tôi. Và bản thân chúng tôi cũng may mắn có được 1 vị lãnh đạo tuyệt vời – bác Ngoan rất thấu hiểu tâm lý của các cháu, luôn có mặt đúng lúc động viên, nhắc nhở các cháu để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống và hoàn thành tốt công việc của mình.
Tuổi thanh xuân là 1 cơn mưa rào bất chợt của cuộc đời và tôi sẽ mang theo sự nhiệt huyết của những người thầy, người lãnh đạo, những người đồng nghiệp đã đồng hành cùng tôi làm động lực để tiến lên phía trước, cùng gắn bó, xây dựng và phát triển bệnh viện nói chung và đội ngũ Điều dưỡng nói riêng theo đúng tôn chỉ : tận tâm chăm sóc, ân cần lắng nghe, nơi chăm sóc là hàng đầu” để ” nảy mầm yêu thương”.
Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác từng nói : “không có nghề nào nhân đạo bằng nghề cứu người, không có nghề nào vô nhân đạo bằng nghề thiếu đạo đức”, cho nên đã là 1 người hành nghề y chân chính bên cạnh cái tài còn phải có cái tâm .
” Tà áo trắng vẫn 1 màu trắng toát
lời dịu dàng và ánh mắt dịu êm
dáng đi vẫn nhẹ nhàng thanh thoát
người bệnh nào cũng cảm thấy bình yên”
” nhẫn nại, ân cần, đằm thắm là em
nhẹ gót chân theo dõi từng hơi thở
cho bình minh thêm niềm vui ấp ủ
cho cuộc đời vơi bớt nỗi ưu tư”
Nhân ngày 27/2 hướng đến kỉ niệm ngày thầy thuốc Việt Nam và kỉ niệm 3 năm ngày thành lập bệnh viện. Xin tri ân Ban giám đốc đã dẫn dắt bệnh viện đi lên suốt thời gian qua và chúc cho bệnh viện ngày càng lớn mạnh hơn nữa, sánh vai với các bệnh viện lớn trong lĩnh vực hỗ trợ sinh sản tại miền bắc và trong cả nước. Chúc cho những đồng nghiệp của tôi luôn vững tay chèo, có cái tài cái tâm của nghề y và luôn vững bước trên con đường mình đã chọn, mang lại niềm vui cho những cặp vợ chồng đang vất vả trong hành trình tìm con yêu.
Hà Nội, 23/2/2021, Việt Bỉ thân thương!