Mỗi người khi lập gia đình đều mong mỏi được đón một thiên thần nhỏ đến bên mình, nhưng không phải ai cũng dễ dàng đạt được điều đó. Vợ chồng tôi là một trong những gia đình như thế – đã đi qua những tháng năm dài của sự mong đợi, hy vọng rồi thất vọng, nhưng cuối cùng cũng được đền đáp bằng một phép màu mang tên “Hải Đăng”.
Chúng tôi kết hôn vào năm 2019, và những năm đầu hôn nhân là chuỗi ngày chờ đợi tin vui. Hết tháng này qua năm khác, bạn bè xung quanh lần lượt đón con đầu lòng, rồi con thứ hai, còn chúng tôi thì vẫn lặng lẽ đi khám, điều trị khắp nơi trong vô vọng. Mỗi lần thử thai là mỗi lần tim như thắt lại khi chỉ thấy một vạch đỏ đơn độc.
Có lúc, chúng tôi đã nghĩ đến việc từ bỏ. Tinh thần suy sụp, tình cảm vợ chồng cũng nhiều lần rạn nứt vì những áp lực vô hình. Nhưng chính trong khoảnh khắc tuyệt vọng nhất, chúng tôi biết đến Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Việt – Bỉ – Địa chỉ: 23 Nguyễn Văn Trỗi, Phương Liệt, Thanh Xuân, Hà Nội. Đó là một bước ngoặt lớn.
Ngay từ lần đầu tiên đến thăm khám, chúng tôi đã cảm nhận được sự chuyên nghiệp, tận tâm và đầy nhân văn của đội ngũ y bác sĩ nơi đây. Không khí tại bệnh viện không hề nặng nề như chúng tôi từng tưởng tượng – đó là nơi của những hy vọng được thắp sáng. Bác sĩ đã lắng nghe rất kỹ câu chuyện của chúng tôi, giải thích chi tiết từng bước điều trị, giúp chúng tôi hiểu rằng hành trình này vẫn còn hy vọng – và đặc biệt, chúng tôi không hề đơn độc.
Thời gian điều trị không hề dễ dàng. Những mũi tiêm, những buổi siêu âm, xét nghiệm, canh trứng, chuyển phôi… là cả một hành trình nhiều nước mắt, lo lắng, nhưng trên hết là sự đồng hành và cổ vũ từ đội ngũ y bác sĩ tận tâm. Mỗi nụ cười, mỗi lời động viên, mỗi cái nắm tay nhẹ nhàng đều trở thành nguồn động lực lớn giúp chúng tôi vững vàng hơn.
Và rồi, điều kỳ diệu cũng đến – bé Hải Đăng (Đậu) đã đến với chúng tôi sau lần chuyển phôi thứ hai. Ngày bác sĩ báo tin đậu thai, cả hai vợ chồng đã ôm nhau khóc trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Mỗi nhịp tim thai là một lần trái tim chúng tôi run lên vì xúc động.
Ngày bé chào đời – 20/11/2024 – là ngày cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Từ một gia đình trống trải, giờ đây căn nhà luôn đầy ắp tiếng cười con trẻ. Hải Đăng là món quà lớn nhất, là minh chứng cho hành trình yêu thương và kiên cường của hai vợ chồng chúng tôi, cũng như sự tận tụy của đội ngũ bác sĩ Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Việt – Bỉ.
Gia đình chúng tôi đặt tên con là Hải Đăng – bởi con chính là ánh sáng soi đường giữa hành trình đầy giông bão, là niềm tin, là hy vọng và là điểm tựa tinh thần mỗi khi chúng tôi muốn gục ngã. Giống như ngọn hải đăng giữa biển lớn, con đến và thắp sáng cuộc đời chúng tôi bằng tình yêu thương vô điều kiện.
Chúng tôi vô cùng biết ơn bệnh viện – nơi không chỉ chữa trị, mà còn chữa lành cả tâm hồn những người đi tìm giấc mơ làm cha mẹ. Mong rằng câu chuyện của chúng tôi có thể tiếp thêm niềm tin cho những ai vẫn đang trên hành trình ấy. Hãy kiên trì, vì điều kỳ diệu luôn đến với những ai không từ bỏ.
- NAM GIỚI CŨNG CÓ THỂ BỊ UNG THƯ VÚ
- KỶ NIỆM 78 NĂM NGÀY THƯƠNG BINH – LIỆT SĨ (27/7/1947 – 27/7/2025)
- BỆNH VIỆN CK NAM HỌC VÀ HIẾM MUỘN VIỆT – BỈ CHÚC MỪNG NGÀY CHUYÊN VIÊN PHÔI HỌC THẾ GIỚI 25/7
- BỨC THƯ VƯỢT THỜI GIAN
- CỨU CÁNH CHO NHỮNG TRƯỜNG HỢP MẤT KHẢ NĂNG CƯƠNG DƯƠNG